Thăm Lão Tử về 3 ngày không nói, cuối cùng Khổng Tử mới thốt lên 1 câu, ngàn năm vẫn đúng!
![Hình ảnh](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA2N1GvuWC-XiGBdAxQpRrODVr_mqhLcTc8UCIvYzcWe8fRpCpvhiJ5-Vn3LuRiDPoXjamSP5uth-mqFXnyehz96m1zk08q7rWtPind1tfVDGI9S2heVyBXJUTUmEvzBf096BBmK0f6KtU/s640/lao-tse-21-300x225.jpg)
Vào một ngày trong năm 538 trước công nguyên, Khổng Tử nói với đệ tử là Nam Công Kính Thúc rằng mình muốn đi bái kiến Lão Tử . Hiển nhiên, đề nghị này của Khổng Tử được Nam Công Kính Thúc đồng ý, đồng thời lập tức báo lên quốc vương của nước Lỗ. Vua Lỗ cho phép ông đi, đồng thười bố trí cho ông một xe, 2 ngựa kéo và đoàn người tháp tùng, Nam Công Kính Thúc cũng đi cùng Khổng Tử chuyến này. Thấy Khổng Tử vượt ngàn dặm xa xôi đến thăm mình, Lão Tử vô cùng phấn khởi. Ông hỏi Khổng Tử rằng: "Ông đã đắc Đạo rồi chứ?" Khổng Tử trả lời: "Tôi đã cầu suốt 27 năm nay nhưng vẫn chưa đắc Đạo." Lão Tử nói: "Nếu như Đạo là một thứ gì đó có hữu hình và có thể mang dâng cho người khác, vậy thì người ta đã tranh nhau lấy đem dâng lên vua. Nếu như Đạo là thứ có thểm đem đi tặng cho người khác, người ta đã đem nó tặng cho người thân. Nếu như Đạo có thể giảng giải rõ ràng, người ta sẽ đem nó giảng giải cho anh em của họ. Nếu như Đạo có thể truyền thụ cho ngườ...