THÔNG MINH - NGU DỐT
THÔNG MINH - NGU DỐT
Đầu tiên, con người cần trí thông minh và sự sáng suốt. Đừng lo lắng về
điều đó. Đừng bắt đầu nghĩ rằng nếu bạn không thông minh thì sao. Mọi người
sinh ra đều thông minh. Trí thông minh là phẩm chất nội tại - cũng giống như mọi
người sinh ra đều thở, mọi người sinh ra đều thông minh.
Ý tưởng rằng một số ít người thông minh và một số không phải vậy là tuyệt
đối sai lầm - và đã làm mất nhân tính biết bao người - là rất lăng mạ, rất hèn
hạ. Tất cả sinh ra đều thông minh, mặc dù trí tuệ của họ có thể khác nhau trong
sự biểu lộ của chúng. Người này thông minh về âm nhạc, người kia thông minh về
toán, nhưng nếu bạn lấy toán học làm tiêu chí thì nhạc sĩ nhìn không thông
minh. Nếu bạn yêu cầu cả hai sát hạch môn toán thì người nhạc sĩ chắc chắn thất
bại. Thay đổi tiêu chí, hãy lấy âm nhạc làm tiêu chí đánh giá, nếu cả hai cùng
thi môn âm nhạc thì nhà toán học nhìn thật ngu ngốc.
Chúng ta đã chọn tiêu chí nào đó; chính vì vậy mà nhiều người đã bị quy
kết là ngu ngốc - họ không phải như vậy. Tôi chưa bao giờ bắt gặp một người là
dốt - điều đó không xảy ra - nhưng trí thông minh của người đó có thể là một dạng
thông minh khác. Thi ca cần dạng thông minh khác hơn so với doanh nghiệp. Một
nhà thơ không thể là một doanh nhân, và một doanh nhân sẽ rất khó trở thành một
nhà thơ. Dạng thông minh này là cần thiết trong con người của một nhà chính trị,
dạng thông minh khác là cần thiết trong con người của một họa sĩ. Và có hàng
triệu khả năng.
Nên nhớ: mọi người sinh ra đều thông minh, vì vậy đó không phải là điều
bị tước đi ở bất kì ai. Bạn phải tìm ra trí thông minh của bạn - nó ở đâu. Và
khi bạn đã tìm ra trí thông minh của mình thì bạn sẽ trở nên sáng suốt.
Mọi người đang sống không sáng suốt bởi vì họ đang sống với những ý tưởng
sai về chính họ. Ai đó đã nói với bạn - vị hiệu trưởng, thầy giáo, trường đại học
- rằng bạn không thông minh. Nhưng tiêu chí của họ chỉ là tiêu chí đã được chọn,
tiêu chí của họ là không thể áp dụng cho mọi người. Các trường đại học chưa phải
là phổ quát. Họ không tính đến mọi dạng thông minh, họ không chấp nhận mọi dạng
biểu lộ của trí thông minh.
Một khi bạn đã chấp nhận trí thông minh của bạn và bạn bắt đầu tôn trọng
nó thì bạn sẽ trở nên sáng suốt, sẽ không có rắc rối nào.
Nhà thơ cảm thấy ngu dốt vì anh ta không thể là một doanh nhân giỏi.
Bây giờ điều này lại tạo ra sự nhầm lẫn. Anh ta trở nên thấp kém hơn trong con
mắt mình, không đáng kính trọng, đáng lên án. Anh ta cố để thành công trong
kinh doanh, nhưng anh ta không thể. Điều này tạo ra nỗi thất vọng quanh anh ta.
Nếu anh ta chỉ đơn giản hiểu rằng mình chỉ là một nhà thơ, và anh ta không có
nghĩa là một doanh nhân, và để thành công thì gã doanh nhân trong anh ta phải tự
tử và anh ta phải thành công như là một nhà thơ... Đó là trí thông minh của anh
ta, và trí thông minh của anh ta phải nở hoa theo cách riêng của anh ta. Anh ta
không phải bắt chước bất kì ai khác. Có thể xã hội sẽ không trả công cho điều
đó, bởi vì thơ ca không cần nhiều như là cần những quả bom. Tình yêu không cần
nhiều như là thù ghét.
Nhận xét
Đăng nhận xét